Italya, âm điệu ngân nga quen thuộc trong miền ký ức những trang sách tuổi thơ tôi. Đó là buổi tối nghe bố đọc truyện “Những tấm lòng cao cả” – những câu chuyện của cậu bé Enrico Bottini về tình bạn, tình cha con, nghĩa thầy trò, lòng yêu thương, niềm trắc ẩn; là niềm hứng thú với văn hóa nghệ thuật Phục Hưng; và mê nhất là chàng họa sĩ Raphael Sanzio tài hoa bạc mệnh có gương mặt hiền lành.

Đến miền đất ấy, ta sẽ vừa bâng khuâng hoài niệm chất lịch sử văn hóa nghệ thuật của thời xa xưa vừa muốn cuốn mình trong không khí tươi vui đầy sức sống và sắc màu. Miền Địa Trung Hải, xứ sở của nắng rực rỡ và bầu trời xanh.

Roma – Vanticant

Roma, những ngày cuối mùa xuân đầy nắng, tôi cảm thấy vô cùng thích thú vì đã được đặt chân đến những địa danh ngày xưa từng mơ tới khi đọc những trang sách lịch sử văn hóa. Đó là Capitoline, Roman Forum, Colosseum, Castel Sant’Angelo, Piazza Navona, Patheon, St Peter’s, Vatican…

Ghé thăm bảo tàng Vatican, hai chị em nhớ về kỷ niệm ngày xưa tôi đã nhờ chị dùng photoshop tỉ mỉ ghép hình mình đứng vào bức tranh “Trường Athens” nổi tiếng của họa sỹ Raphael Sanzio. Đó là một bức tranh tường lớn ở Apostolic Palace (Vatican) mà người nghệ sỹ tài ba ấy đã vẽ suốt ba năm (1509 – 1511) với rất nhiều tâm huyết.

Raphael tinh tế sử dụng nghệ thuật phối cảnh, sáng tối và “giải phẫu học” để làm nên kiệt tác cho muôn đời. Trường Athens là tập hợp hình ảnh những nhà hiền triết, nhà khoa học kiệt xuất thời cổ đại như Socrates, Euclid, Zoroaster, Ptolemy, Heraclitus, Xenophon; đặc biệt trung tâm của bức tranh là thầy trò Platon và Aristotle. Người thầy Platon già tóc bạc, đi chân trần, trán rộng thông thái với ngón tay phải hướng lên trời, còn học trò Aristotle trẻ trung, lịch lãm, ăn vận chỉnh chu, chỉ tay xuống đất. Hai hình ảnh tương phản tượng trưng cho hai trường phái triết học khác nhau; nhưng cả hai cùng đứng dưới mái vòm trường Athens, mở ra bầu trời xanh tri thức nhân loại.

Pisa

Tháp nghiêng Pisa, nguyên gốc là một tháp chuông cổ được xây dựng từ năm 1173, một sớm mùa xuân bình yên.

Nếu bạn nghĩ rằng người ta cố tình xây nghiêng tháp Pisa để thu hút sự chú ý thì oan cho Pisa quá. Pisa cũng đã từng đứng thẳng, thế nhưng khu vực đất mà Pisa đang “ngự trị” cứ bị lún dần, nên Pisa ngày càng nghiêng và có nguy cơ bị đổ nhào trong tương lai.

Thế mà chính cái sự nghiêng ngoài ý muốn ấy đã khiến Pisa nổi tiếng khắp thế giới và làm cho thành phố Pisa nhỏ nhắn vùng Tuscany của nước Ý – nơi tháp Pisa tọa lạc – giàu lên nhờ số lượng lớn khách du lịch đổ ào ạt về đây. Trong số họ, có cả nhà văn Mark Twain, người đã dành cho tháp Pisa một tình cảm ưu ái khi gọi đó là kiến trúc kì lạ của thế giới. Chưa ai vào thời điểm khi tháp mới xây lại có thể ngờ rằng tháp Pisa sẽ trở thành kì quan thế giới và được UNESCO công nhận là di sản văn hóa.

Venice

Venice là điểm dừng chân cuối cùng của chúng tôi những ngày mùa xuân Italy tươi đẹp. Venice trong tôi đầy sắc màu: màu xanh biêng biếc của biển đảo, màu vàng rực rỡ hoàng hôn trên sóng nước ở ngôi làng nhỏ bình yên Burano, màu hồng tím của những ô cửa sổ đầy hoa, màu của những con thuyền xanh, những món hàng thủ công mỹ nghệ tinh xảo.

Dừng chân ở xứ Venice, tôi nhớ tới câu chuyện “Người lái buôn thành Venice” – William Shakespeare, nhớ tới nàng Portia nổi tiếng thông minh, xinh đẹp “đôi môi hé mở, hơi thở ngọt ngào như mật ong” và chàng Bassanio trân trọng tình bạn, tình yêu với những suy ngẫm sâu sắc về lẽ đời: “Thiên hạ vẫn luôn bị đánh lừa bởi ngoại hình, trang sức, những dung nhan mỹ lệ giả vờ, những vành tóc xoăn tròn óng ánh vàng. Ta chẳng thèm cái gì của ngươi cả, hỡi chất vàng rực rỡ… Chất bạc chỉ là kẻ nô lệ trắng bệch tầm thường… Hỡi chất chì nghèo nàn, người đe dọa nhiều hơn hứa hẹn, ngươi làm cho ta cảm động vì sắc xanh xuềnh xoàng”.

Dường như đã từng đọc và yêu mến những nhân vật trong câu chuyện về xứ sở ấy, nên khi hòa mình trong dòng người ở Venice, lang thang nơi những ngõ hẻm, hàng quán buôn bán sầm uất, giữa quảng trường đầy chim bồ câu, hay giữa bầu trời xanh thăm thẳm, tôi như có cảm giác thân quen và quyến luyến lạ lùng.

Manarola

Manarola là một trong 5 làng chài nhỏ của vùng Cinque Terre – di sản văn hóa thế giới, nằm ở tỉnh La Spezia, Liguria, miền bắc Italy. Ngôi làng với những ngôi nhà san sát nhau, nhiều sắc màu, nằm cheo leo trên núi và một bên là ghềnh đá lởm chởm của vùng biển Ligurian xanh thẳm. Ở đây không có bãi biển, nhưng có những trũng nước sâu trong mát, thu hút rất nhiều du khách trẻ tới bơi. Nghề truyền thống của làng là nghề chài lưới và sản xuất rượu vang bên cạnh ngành du lịch, nhà hàng, khách sạn ngày càng phát triển.

Florence

Florence – thành phố của kiến trúc, nghệ thuật là cái nôi của phong trào Văn hóa Phục Hưng (thế kỷ 14 – 16). Buổi tối, từ trên đồi cao, bình yên gió mát lành, chúng tôi ngắm cả thành phố Florence đêm với dòng sông Arno thơ mộng, những mái nhà thờ cổ kính và màn cầu hôn lãng mạn của đôi bạn trẻ.